Tuesday, January 19, 2010

VÔ NGÃ

Vô: Là không
Ngã: Là cái Ta hay cái Tôi.
Vô ngã: Là không có cái Ta hay không có cái Tôi. Hiểu như vậy thì không sai nhưng chưa đủ, bởi vì không có cái Ta hay không có cái Tôi chỉ mới đề cập về con người, chứ chưa bao quát được cả vạn vật vũ trụ.
Hơn nữa lý thuyết Vô Ngã được Đức Thế Tôn thuyết giảng cách đây hơn hai ngàn sáu trăm năm trên Xứ Ấn, thì chúng ta phải hiểu "Ngã" là Chủ Thể. Như vậy "Vô Ngã" là không có Chủ Thể.
Con người chúng ta không có một cái Chủ Thể tồn tại độc lập bất biến,và vạn vật bên ngoài cũng không có một cái Chủ Thể tồn tại độc lập bất biến. Nhưng tại sao chúng ta vẫn thấy có ta, có người, có vạn vật,có buồn vui, có khổ đau, và có hạnh phúc, mà Đức Thế Tôn dạy các pháp là Vô Ngã?
Có phải chăng vì một phiến mây vô minh, đã làm lu mờ vầng trăng Trí Tuệ, nên chúng ta lầm chấp con người, và vạn vật vũ trụ là thật có. Vì vô minh nên cứ ngỡ rằng, cái thân thể này do Cha Mẹ ta sanh ra ,nên thân này là "Ta", đó là cội nguồn của Ngã Chấp.Và những gì nó liên quan đến thân này là "Của Ta",đó là cội nguồn của Pháp Chấp.
Vì thế con người cảm thấy đời rất vui, rất đẹp, và rất hạnh phúc, khi thân thể này và những gì thuộc sở hữu, đang trong trạng thái hình thành và phát triển tốt. Nhưng ngược lại con người sẽ cảm thấy đau khổ, và thất vọng khi thân thể này, và những gì thuộc sỡ hữu của nó đang chuyển dần, từ trạng thái hình thành và phát triển tốt đó, để đi đến hủy diệt.
Vì biết rõ tâm bệnh mê chấp của chúng sanh, cho nên trong 49 năm thuyết pháp độ sanh, Đức Thế Tôn vẫn xoay quanh vấn đề các pháp hữu vi là Vô Ngã. Vì thế đạo Phật còn được gọi là đạo Vô Ngã.

0 comments:

  © Blogger templates The Professional Template by Ourblogtemplates.com 2008

Back to TOP